Mải Miết

Bởi mộng văn đàn cõng gió mây
Vờn trăng ghẹo bướm chở mơ đầy
Đường thi cố ngẫm hòa dang dở
Lục bát trông hoài đẫm ngất ngây
Mấy buổi âm thầm vương nụ chớm
Bao ngày khắc khoải vướng từ xây
Đôi bài tứ xếp ngờ nhân sĩ
Mãi để tâm hồn nghiệt ngã vây

Trà Thơ

Chẳng Xứng Tầm

Lanh chanh muốn họa chẳng ngang tầm
Khổ nỗi mê Đường khắc đượm tâm
Chữ góp khôn hoài duyên hội ngộ
Lời buông khéo ngỡ nghiệp ca cầm
Bâng khuâng quán trọ đôi lần cảm
Ảo não vườn xưa một nốt trầm
Mấy bữa trao dồi chưa trọn tứ
Mang đầy nhiệt huyết cũng đành ngâm.

Trà Thơ

Ngẫm

Gieo vần " chủ xị" hỏi thêm lo
Hạt tất phong yêu bận ngáy khò
Dẫu gió xô cành cây chẳng ngả
Dù chiều hắt bóng mặt không mo
Cùng nhau xướng họa thi đàn tiến
Tự kỷ kêu gào bút lực co
Để Mộc gia trang càng rộn rã
Tâm hồng cháy mãi xá chi tro

Trà Thơ

Khổ Với Đường

Lắm khổ thân đau với luật Đường
Đêm nằm ngủ mớ cũng còn vương
Phong yêu cố sửa sầu đôi bận
Hạc tất hoài đong nhọc lẽ thường
Xướng gửi từng bài mong kẻ đối
Trông chờ mấy bạn luận câu thương
Văn đàn lỡ bước đành lao não
Một gánh tình thơ níu dặm trường

Trà Thơ

Mảnh Đời

Hiên nhà giấc ngủ tạm nằm co
Phận hẩm đời đau khó nỗi dò
Rộn rã người đông đầy ảo giác
Âm thầm kẻ độc lắm âu lo
Đường xuôi nắng nhặt hoài gieo cảnh
Nẻo ngược triều dâng mãi níu đò
Hỏi kiếp trầm luân tràn đẫm mộng
Buông lòng cuộc sống chẳng cần đo

Trà Thơ

Vườn Thơ Bến Trúc

Bến Trúc vườn thơ đượm chữ tình
Như vầng nhật nguyệt sáng lung linh
Bài đường luật gửi cho hoa thắm
Tứ lục bát bày kết nụ xinh
Trách nhiệm đôi người chăm ý góp
Thành tâm mấy bạn rộn câu bình
Hoài mong ái nghĩa ngày luôn rộng
Chúc mãi chan hòa tránh trọng khinh

Trà Thơ

Nhớ Hè

Lưng chừng hạt nắng ẩn vòm me
Điệp khúc bừng lên ảo não hè
Đỏ thắm hoa rơi ngàn cánh phượng
Âm rền nhạc tấu những đàn ve
Vài trang kỷ niệm còn lưu giữ
Tiếng giảng cô thầy vẫn muốn nghe
Mãi nhớ ngày xưa từng vụng dại
Mưa tràn bước lỡ chẳng ai che

Trà Thơ

Quy Luật

Gió thoảng êm đềm tiễn biệt đông
Ngàn hoa rộn rã thắm hương nồng
Xuân lừng lẫy tỏa niềm vui mượt
Thuở ngậm ngùi loang nỗi nhớ bồng
Cám cảnh thâm trầm trăng vẫn vợi
Nghiêng chiều tĩnh mịch nẻo hoài trông
Bao người tất bật chừng quên nghỉ
Vội vã từng năm tuổi chất chồng

Trà Thơ

Người Bán Vé Số

Góc ngả tư đường vẫy gọi ơi
Chiều nay vận tốt sẽ trao lời
Mong dì phúc hưởng thành tâm nguyện
Chúc cậu kim tràn gõ cửa khơi
Nắng đội bao ngày thân đẫm khổ
Mưa dầm suốt buổi phận đầy vơi
Ngàn hy vọng gửi cho người đón
Ngẫm một mình ta khắc khoải đời

Trà Thơ

Ảo Não Thơ Đường

Mãi miết thơ Đường chỉ thú chơi
Vừa hay ảo não chẳng nên lời
Bình đầu, hạc tất câu trăn trở
Thượng vĩ, phong yêu tứ rụng rời
Cứ ngỡ gieo vần cho thật chắc
Đâu ngờ lỗi bệnh vướng không lơi
Nằm mơ bát cú ung dung vẫy
Lại ngẫm cười đau dạ rối bời

Trà Thơ